Theo tờ xo so đưa tin Sau khi ra tù trước thời hạn 4 tháng, bảo vệ trong vụ thẩm mỹ viện Cát Tường muốn được tới thắp hương cho linh hồn chị H.
Một ngày sau khi gọi điện cho Luật sư Nguyễn Anh Thơm – Trưởng văn phòng Luật sư Nguyễn Anh – Đoàn Luật sư TP. Hà Nội thông báo mình đã được tự do và trở về với gia đình, xã hội trước 4 tháng, Đào Quang Khánh (bảo vệ thẩm mỹ viện Cát Tường) đã có buổi hẹn với Luật sư Thơm để chia sẻ về tháng ngày trong tù và những dự định trong tương lai. Xem thêm xo so mien bac hôm nay tại đây
Những gì xảy ra trong quá khứ đã khiến Khánh rất ân hận. Cậu thanh niên ấy muốn được tới thắp hương cho linh hồn chị H. (nạn nhân trong vụ thẩm mỹ viện Cát Tường – PV), nhưng:
“Em sợ gia đình chị ấy nhìn thấy mặt em sẽ gợi lại nỗi đau của họ nên em không đến.
Em cũng tham khảo ý kiến nhiều người về việc đến hay không đến thắp hương cho chị H. vào lúc này thì ai cũng khuyên chưa nên đến. Bên cạnh đó là kết qua xs mn tại đây.
Về tội lỗi của mình, em cũng kể cho các bạn tù nghe, mỗi lần kể là mỗi lần em rất ân hận và thương cho người đã khuất, thương cho cả người còn sống nhưng mang những nỗi đau không bao giờ xóa được.
Em mong gia đình chị H. bỏ qua những lỗi lầm của em gây ra”, Khánh tâm sự.
Nhiều đêm, Khánh nằm nhớ lại việc làm của mình mà thấy rất sợ. Từ khi bị bắt Khánh đã rất ân hận về hành vi của mình.
“Trước ngày bị bắt, em định ra đầu thú vào buổi tối rồi nhưng em bảo với lương tâm là đến sáng mai ra đầu thú nhưng đến sáng ra thì bị bắt”, Khánh nói thêm.
Kể lại những tháng ngày ở trong tù, gương mặt Khánh luôn đượm những nét buồn. Khánh bảo rằng, những ngày ở trong trại, bản thân mình đã cố gắng cải tạo tốt và chấp hành mọi quy định của trại để có được sự ân xá của pháp luật. Các bạn qua tâm xo so thua thien hue xem chi tiết tại đây.
“Công việc của em hàng ngày bắt đầu từ 7h – 11h và chiều từ 14h – 17h, nhiều hôm được về sớm hơn. Vì trong trại em làm theo khoán. Công việc thường xuyên của em là tham gia đóng gạch. Xong việc em được chơi thể thao, xem ti vi, cán bộ ở trại cũng đối xử rất tốt với em.
Thứ 7 và Chủ nhật, em và mọi người ở trong trại cải tạo được nghỉ. Tết ở trong trại cũng có bánh kẹo, thịt… như ở ngoài. Mỗi tháng em được gọi điện về hỏi thăm bố, mẹ một lần. Nếu đông thì em được gọi điện cho bố mẹ 2 – 3 phút nhưng không đông thì được nhiều hơn.
Em nhớ bố mẹ rất nhiều, trong em luôn thường trực câu hỏi, không biết giờ bố mẹ đang làm gì, sức khỏe có tốt không… ”, Khánh tâm sự.
Nói rồi Khánh cho chúng tôi biết thêm: “Gia đình biết tin em được giảm án từ Tết. Ngày em được mãn hạn tù trước 4 tháng, bố là người lên tận trại đón về. Khi về hòa nhập cộng đồng, em thấy mọi thứ bấp bênh vì nhiều cái thay đổi quá nhưng có một điều em cảm nhận được, đó là tấm lòng của mọi người. Tất cả đều dang tay đón em trở về chứ không có ai kì thị.
Mẹ em đã khóc trong sự vui mừng. Em biết, em có lỗi với gia đình nhiều, vì suy nghĩ về sự việc của em nên mẹ mới đổ bệnh như hôm nay. Chừng ấy thôi cũng đủ để em tự hứa với bản thân phải cố gắng sống tốt để trở thành người có ích cho xã hội, trở thành một người con ngoan.
Khi ra tù có một số bạn bè cũ đến thăm và động viên. Đến lúc này em đang học cắt tóc, để có một cái nghề ổn định nhằm phụ giúp cho gia đình và bản thân”, Khánh nói.
Nói về chuyện tương lai, Khánh chia sẻ: “Đến lúc này em chưa có người yêu nhưng nếu yêu ai đó em rất ngại, không phải ngại cho bản thân em mà ngại cho gia đình người yêu mình. Nên trước mắt em cố gắng học cắt tóc thật tốt, để có một công việc ổn định rồi mới tính tiếp”.
Anh Lê Quốc Đạt (22 tuổi, ở phường Hàng Bột, quận Đống Đa, Hà Nội – người nhận em Khánh về học cắt tóc) cho biết: “Khánh mới học được mấy ngày nên chưa đánh giá được gì nhiều nhưng tôi thấy Khánh rất chăm chỉ trong công việc, hòa đồng cùng mọi người.
Khi nhận Khánh vào làm việc tại đây, tôi hướng cho Khánh tránh xa bạn xấu, để trở thành người tốt cho xã hội”.